Thứ Hai, 22 tháng 12, 2014

CUỐN MƯA ! ( Thơ My Tiên )

Có những lần tôi đi tìm mưa
tìm vào tận đêm hun hút
gió khản giọng kêu gào
vọng lại tiếng hốt hoảng ngói rơi
không thấy mưa
mà mắt mi ướt rã
cơn mưa không chết
sao hồn vương đâu đây...

Cơn mưa rơi qua sông
xác thân chôn vùi nơi dòng chảy
cuốn đi mà không ai hay
đá sỏi đáy sông thản nhiên ngắm nhìn
những hạt mưa không nhắm mắt
trợn trắng trên mặt sông

Cơn mưa đi qua rừng
như kẻ bộ hành mong để lại dấu chân
những chiếc lá già nua lên cơn hen suyễn
kết thúc đời mình
xóa sạch dấu thanh xuân
mưa được chôn cất dưới những héo khô
mùa cây thay lá

Cơn mưa tàn tạ
lết bước mỏi mệt vào đông
cái lạnh hắt hủi như kẻ hành khất
bị bỏ rơi bên hiên nhà
mưa lặng lẽ ôm lấy chiều thỏ thẻ
giọt nhẹ nhàng chẳng dám phiền áo ai...

Cơn mưa không chết
xin mùa đừng cằn khô
đừng chôn mưa vào đất
xin lau khô những bức tường
những ngày dài đừng khóc nữa
cho thôi đau rát mưa...
                     
                          M.T

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét