Chủ Nhật, 13 tháng 4, 2014

THẰNG KHÙNG CƯỜI


Cha mẹ nó bảo nó có tên
Người ta chỉ biết nó tên thằng khùng
Lũ trẻ thường hùa theo trêu chọc
Cha mẹ chúng vội kéo tránh xa
Thằng khùng lầm lũi ngồi chơi quanh nhà
Tự hát tự ca hết cười rồi khóc
Con ong bay qua không ngó
Con kiến bò lại . . . bỏ đi
Xác con sâu róm chết héo trên lá non
Thằng khùng nhìn thấy . . . nó cười.

Chiều chiều lũ nhỏ thả diều

Thằng khùng đứng nhìn ra vô vọng
Tay chỉ chỏ, miệng reo to
Chẳng ai thèm ngó
Ba nó mua cho cái diều
Nhưng không cho ra đồng
Nó leo lên nóc
Cắm cây buộc dây
Cho con diều bay
Nẩy lên giật xuống
Thằng khùng vỗ tay 
Nó cười . . .

Lũ nhỏ chơi trốn tìm

Đứa trốn đứa tìm
Nó chơi trong sân
Tự tìm tự trốn
Lại lăn ra cười

Đống rơm khô trước nhà, bỗng cháy

Ai nấy vội chạy, khói nghi ngút
Nó vụt lao vào . . . ôm lửa
Đào bới, xới tung
Ôm ra một chú gà, rúc rích trong áo
Cánh tay bỏng đen
Thằng khùng xơ xác . .  . nó cười

Là thằng khùng không biết đau

Hay thằng khùng không biết khóc
Sao nó cứ cười ?
Người đời ban cho những con mắt không ngó
Cùng những vứt bỏ "Thằng khùng"
Khùng vẫn cười.
Cũng con người, cũng trái tim
Khùng chỉ còn biết cười.


M.T








Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét