Thứ Sáu, 11 tháng 4, 2014

KHÚC ĐÊM



Và khi loài người gần tắt thở
Người đến trong cơn mưa chiều nay
Nhẹ nhàng như cơn gió heo may
Trải lòng trên chiếc lá thu bay . . .

Chạm tôi !
Trong con đường nỗi nhớ
Trong ký ức mơ hồ
Một dáng xưa hao gầy
Run run vị sầu cay

Người ơi !
Để cho hàng lá đổ
Đừng níu bước chân thời gian
Để cho nỗi đau quay về
Đừng hứng hết mưa chiều say . . .

Người ơi !
Trái tim bé nhỏ
Dù có hóa đá thương đau
Làm sao để hết nhớ nhau
Xin làm nấm mộ chờ nhau. . .

                                                      M.T



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét