Chiều đánh rơi một chiếc lá tươi non
cứa vào đông những vết thương lạnh ngắt
đôi mắt ấy, ẩn gì mà vắt trong ?
em mãi tìm dù chẳng biết nơi đâu ...
Em ở đâu trong những điệu ru hời
bài ca dao bỏ rơi nôi thơ ấu
đôi chân mềm làm cát sỏi cũng đau
sấp vé số nhàu vò nát bàn tay thơ
Ai mua dùm ! Một giấc mơ
vài hạt cơm lót vào đêm đỡ xót
ngày mờ nhòe dòng lê tủi thân...
Em vẫn đi !
tấm chiếu rách che manh đời mỏng mảnh
phơi giữa đời ôm chặt tiếng mẹ ơi
mẹ ấm không ? đời con lạnh lắm
con mang nước mắt nuôi dáng mẹ trong tim
cho con tìm về...một giấc mơ!
đôi chân mềm làm cát sỏi cũng đau
sấp vé số nhàu vò nát bàn tay thơ
Ai mua dùm ! Một giấc mơ
vài hạt cơm lót vào đêm đỡ xót
ngày mờ nhòe dòng lê tủi thân...
Em vẫn đi !
tấm chiếu rách che manh đời mỏng mảnh
phơi giữa đời ôm chặt tiếng mẹ ơi
mẹ ấm không ? đời con lạnh lắm
con mang nước mắt nuôi dáng mẹ trong tim
cho con tìm về...một giấc mơ!
Quy Nhơn, chiều 17 tháng 4 năm 2014
My Tiên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét