Thứ Sáu, 26 tháng 8, 2016

Những ngày cuồng loạn nhớ quên




Em gửi ta những giọt tuyết cho mùa hè, lòng ta tươi tắn hơn khi nghĩ về những ngày sắp tới, ta không còn sợ hãi mùa đông, tuyết là mây,  đôi khi ta có đến hai bầu trời, không lạnh và ta có thể bay khi đang đi. Ta biết em ở đó, và những nhớ quên cuồng loạn kéo em lại gần khi em cố đi xa, những giận hờn buồn tủi khiến tim em gục ngã, lòng kiêu hãnh không nâng em cao hơn chỉ khiến em vùi vào những uẩn ức hôm qua. Ta không là tất cả, nhưng em hãy ở đó, gió mây và mọi hương hoa cỏ sẽ còn bên em, những giọt sương đọng trên cánh lá mỗi sớm mai đẹp như nước mắt em thụ thai trong đêm tối. Em sẽ hiểu được yêu thương là gì…

Nhưng em vẫn cố gắng để đi thật xa, niềm tin mong manh như sợi gió khi có khi không, chỉ xoa dịu một chút thôi chứ không thể dựng nên một điều gì. Rõ ràng như là đá hay sỏi, em có thể hốt sạch và bóp chặt trong tay. Càng cố nắm giữ sẽ càng xa hơn, vì gió, gió là thứ để cảm nhận chứ không phải để vùi vào túi áo. Nếu em biết ngồi lặng im với buổi chiều, tất cả sẽ bên em.

Chúng ta cần yêu để lớn, nhưng không đủ lớn để yêu mọi điều, khi em biết thả tình yêu bay đi như từng chiếc lá trong mùa thu đầy gió, em ngồi ngắm nhìn và thấy lòng bình yên man mác, có khi em mĩm cười nhẹ như mây tan, là khi em biết yêu ta. Vậy làm sao mà ta có thể bắt em yêu những thứ không thuộc về, ta không thể bắt em cho mãi, dù chỉ là một sợi cỏ, một bông hoa nhỏ, ta muốn ký sinh vào lòng em để sống, còn em thắc mắc mình sẽ sống ở đâu. Em sẽ tan biến, tan biến như chưa từng tồn tại, như hơi nước khi soi vào vũng nước dưới lòng đường không thể định nghĩa gương mặt mình, khi ấy em đang sống, một nơi rộng lớn vô tận hơn, là bầu trời. Và ai ở dưới bầu trời, đều sống ở trong em, một tình yêu thấu suốt. Cũng như ta, không mong chờ, không đòi hỏi, không hứa hẹn, chỉ đứng ở đâu đó quanh em, em hồ nghi và không bao giờ biết. Từ ngày mai ở giữa đồng xanh bao la, em hãy nhìn lên.

Vậy cuối cùng em muốn hỏi rằng ta có yêu em không? Ta chỉ có thể bảo em đừng yêu ta nữa, cho đến khi nào em thôi hỏi và thả rơi những nhịp đập của trái tim mình. Và em đi không phải vì em hay ta, mà vì những nhịp đập mà em đã thả rơi…

                                                                                                                                 M.T

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét