Em biết đi đâu…
Trong lưng chừng nỗi nhớ
Chẳng đâu là bến bờ
Bóng tối vắt ngang lưng
Em cố đi tìm…
Mà ánh sao diệu vợi
Sóng biển hát kinh cầu
Siêu thoát hồn sao rơi
Em đứng bên bờ…
Cố nắm chặt bao cát
Cát nhức nhối đi tìm
Lối thoát qua kẽ tay
Và giờ biết tìm đâu…
Một chiếc lá úa màu
Có bao giờ không rụng?
Một giọt sương rơi xuống
Có khi nào không tan?
N.T.M.T
Bài đã đăng trên Báo Bình Định
Chủ nhật ngày 07/09/2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét