"Cô bé à, em đẹp lắm biết không !"
Ngón tay ấm len vào từng khóm cỏ
Xoa cánh mềm lau giọt nhỏ vương vương
Em đừng khóc có anh thương em lắm,
Chốn bụi mờ anh che chở em nghe !
Anh mang nắng cho đời em thêm ấm
Xua mưa phùn làm cánh mỏng em rơi
Em ơi sống và luôn cười em nhé,
Giữa đất trời gió sẽ mãi bên hoa !
Gió đã nói lời yêu hoa tha thiết
Gió cũng thương nhiều lắm những cánh diều
Gió trong chiều cùng đùa mây lơi lả
Gió đắm say trên lá với muôn cây . . .
Em đứng đó mím chặt môi không khóc
Sao lăn dài một giọt lệ xẻ đôi ?
Đã đi rồi xin gió kia đừng đến !
Mang bụi mờ em che lấp nỗi đau . . .
Có kiếp sau xin chớ làm hoa dại,
Sống bụi bờ liệu có mấy ai thương !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét