Thứ Tư, 26 tháng 11, 2014

BẰNG LĂNG MƯA ! (Thơ My Tiên)


Khỏa vào mưa lạnh thấm vào nỗi nhớ
Âm chiếc hôn nở giữa khúc giao mùa
Những xúc cảm đan vào nhau thật chặt
Vút lên cao
Rơi xuống tận đáy lòng
Nở ra một hoa bằng lăng thật thắm
Giữa những mùa tuyệt vọng vây quanh
Ngân ngân mãi một giai điệu thành hình
Em ôm lấy
Không buồn nữa
Nhé mưa !

M.T


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét